Giữa tan hoang, Chúa vẫn ở đó
- T5, 02/10/2025 - 15:35
- Lm Anmai, CSsR
GIỮA TAN HOANG, CHÚA VẪN Ở ĐÓ
Khi những tin tức về cơn bão số 10 ập đến, mang theo hình ảnh những mái nhà tốc mái, những cánh đồng ngập úng, những dòng nước mắt và tiếng khóc than, có một câu hỏi muôn thuở lại trỗi lên trong lòng người tín hữu, một câu hỏi gai góc và nhức nhối: "Lạy Chúa, Ngài ở đâu giữa những đau khổ này? Tại sao một Thiên Chúa toàn năng và nhân hậu lại để cho những điều kinh hoàng như vậy xảy ra với con cái của Ngài?"
Đó không phải là một câu hỏi của sự yếu tin, mà là một tiếng kêu rất người, rất thật, vang vọng từ sâu thẳm của một con tim đang tan nát. Đó cũng chính là tiếng kêu của Gióp trên đống tro tàn, là tiếng than của Giêrêmia giữa cảnh điêu tàn của Giêrusalem, và là tiếng gào thét của chính Chúa Giêsu trên Thập giá: "Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con?"
Thật vậy, đức tin của chúng ta không phải là một liều thuốc an thần khiến ta miễn nhiễm với nỗi đau. Đức tin không phải là một tấm khiên ma thuật che chắn ta khỏi mọi bão tố của cuộc đời. Nếu đức tin là như vậy, nó đã không thật.
Điều đầu tiên và quan trọng nhất chúng ta cần xác tín lại với nhau là: Thiên Chúa luôn muốn điều tốt đẹp cho con người. Ngài không muốn chúng ta phải đau khổ. Kế hoạch ban đầu của Ngài là một vườn Địa Đàng, nơi con người sống trong sự hòa hợp trọn vẹn với Ngài, với nhau và với thiên nhiên. Đau khổ, sự chết, và cả sự hỗn loạn của thiên nhiên là hậu quả bi thảm của sự đổ vỡ nguyên thủy, khi con người chọn lựa quay lưng lại với tình yêu của Đấng Tạo Hóa.
Vì vậy, khi một cơn bão quét qua, đó không phải là hình phạt Thiên Chúa gửi xuống. Khi một người thân yêu ra đi, đó không phải là ý muốn độc đoán của Ngài. Ngài không phải là một vị đạo diễn tàn nhẫn ngồi trên cao để sắp đặt những bi kịch cho cuộc đời chúng ta. Ngài đau đớn cùng chúng ta. Ngài khóc thương cùng chúng ta, như Ngài đã khóc thương Ladarô. Sự dữ và đau khổ là một mầu nhiệm gai góc, một kẻ thù mà chính Ngài đã đến để chiến đấu và chiến thắng.
Thiên Chúa không hứa một cuộc đời không có bão tố. Ngài chưa bao giờ hứa sẽ cất đi tất cả những đau khổ khỏi cuộc sống của chúng ta. Lời hứa của Ngài còn vĩ đại và thực tế hơn nhiều: Ngài chắc chắn rằng, nếu có đau khổ, Ngài vẫn ở đó để ở với ta và nâng ta dậy.
Lời hứa này không phải là một lời nói suông. Nó đã được chứng thực bằng chính cuộc đời của Con Một Ngài. Thiên Chúa đã không chọn cách đứng từ xa để an ủi. Ngài đã lao vào giữa dòng đời của nhân loại. Ngôi Hai Thiên Chúa đã trở thành một con người bằng xương bằng thịt. Ngài đã nếm trải cái đói, cái khát, sự mệt mỏi, sự phản bội, nỗi cô đơn, và tột cùng là sự đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần trên cây Thập giá.
Thập giá chính là câu trả lời của Thiên Chúa cho vấn đề đau khổ. Ở đó, Ngài không giải thích tại sao có đau khổ, nhưng Ngài cho thấy Ngài làm gì với đau khổ. Ngài bước vào đó, ôm lấy nó, và biến nó thành một con đường dẫn đến sự sống. Khi chúng ta đau khổ, chúng ta không hề đơn độc. Chúng ta đang được kết hợp mật thiết nhất với Chúa Giêsu trong cuộc khổ nạn của Ngài. Nước mắt của chúng ta hòa vào mồ hôi máu của Ngài trong vườn Cây Dầu. Nỗi cô đơn của chúng ta chạm đến tiếng kêu của Ngài trên Thập giá. Và trong sự kết hợp đó, nỗi đau của chúng ta mang một ý nghĩa mới: ý nghĩa cứu độ.
Đau khổ không phải là điều ta ước muốn và tìm kiếm. Nhưng vì cuộc đời không đơn giản, vì vẫn có những đau khổ xảy đến do thiên nhiên và do chính con người gây ra cho nhau, nên việc muốn trốn tránh tất cả là điều không thể. Đức tin không giúp ta trốn chạy, nhưng ban cho ta sức mạnh để đối diện.
Vậy, làm sao để "tìm được niềm hy vọng và ủi an trong Thiên Chúa" giữa cảnh tan hoang?
Qua lời cầu nguyện chân thật: Hãy đến với Chúa không phải bằng những lời kinh sáo rỗng, mà bằng chính con tim tan nát của bạn. Hãy trút đổ cho Ngài tất cả: sự giận dữ, nỗi sợ hãi, sự hoài nghi. Hãy than khóc với Ngài. Lời cầu nguyện chân thật nhất đôi khi không phải là lời kinh thuộc lòng, mà là một tiếng thở dài, một giọt nước mắt, một sự thinh lặng phó thác.
Qua sự hiện diện của tha nhân: Chúa thường "nâng ta dậy" qua vòng tay của một người bạn, qua lời an ủi của một người thân, qua sự giúp đỡ của một người xa lạ. Khi chúng ta thấy những đội cứu hộ không quản ngại hiểm nguy, những người tình nguyện viên chia sẻ từng gói mì, từng chai nước, đó chính là hình ảnh hữu hình của Lòng Thương Xót Chúa đang hoạt động. Hãy mở lòng ra để đón nhận và cũng hãy trở thành cánh tay của Chúa để nâng đỡ những người khác.
Bám víu vào niềm hy vọng Phục Sinh: Thập giá không phải là điểm kết thúc. Sau Thứ Sáu Tuần Thánh luôn là bình minh của Chúa Nhật Phục Sinh. Niềm tin vào sự Phục Sinh cho chúng ta một xác tín sắt đá rằng sự dữ, sự chết và đau khổ không bao giờ có tiếng nói cuối cùng. Thiên Chúa quyền năng hơn mọi cơn bão, mạnh hơn sự chết. Ngài có thể và sẽ viết thẳng trên những đường cong của cuộc đời chúng ta. Từ đống tro tàn, Ngài có thể làm trỗi dậy một sự sống mới.
Lời Nguyện Cầu
Giờ đây, trong tâm tình hiệp thông sâu sắc, chúng ta hãy hướng lòng về những người anh chị em đang là nạn nhân của cơn bão số 10.
Lạy Thiên Chúa là Cha giàu lòng thương xót, chúng con xin dâng lên Cha những người đã thiệt mạng trong cơn bão. Xin Cha đón nhận các linh hồn ấy vào trong Nước Trời bình an vĩnh cửu.
Chúng con cầu xin cho những người bị thương, những người mất nhà cửa, mất tài sản. Xin Cha là niềm an ủi và là sức mạnh cho họ trong lúc gian nan này. Xin cho họ cảm nhận được sự hiện diện yêu thương của Cha qua những tấm lòng quảng đại đang hướng về họ.
Chúng con cũng cầu xin cho những người đang tham gia công tác cứu hộ, xin Cha ban cho họ sức khỏe và sự khôn ngoan để giúp đỡ các nạn nhân một cách hiệu quả nhất.
Và lạy Mẹ Maria, Mẹ của những người sầu khổ, xin Mẹ lau khô những giọt nước mắt, xoa dịu những vết thương, và phủ trên đoàn con Mẹ chiếc áo choàng của sự chở che. Xin Mẹ dạy chúng con biết tín thác vào tình yêu của Chúa, ngay cả khi chúng con không thể hiểu hết được những đường lối của Ngài. Amen.