BAO MÙA GIÁNG SINH…
Năm nào cũng vậy, cứ đến độ mùa đông về, hầu hết khắp mọi nơi trên hoàn vũ người người nô nức đón chào lễ Giáng sinh. Không biết từ bao giờ, Giáng sinh đã trở thành một lễ hội lớn trong nhân loại, không phân biệt tôn giáo, sắc tộc, giai cấp… Giáng sinh chính là niềm vui lớn của nhân loại.
Lễ Giáng sinh hay Noel, Emmanuel, Christmas cũng chính là lễ kỉ niệm Chúa Giêsu sinh ra đời, mang niềm vui, niềm hy vọng đến cho nhân loại. Theo dòng lịch sử, con người đã trông chờ một Đấng Cứu thế đến thay đổi bộ mặt trái đất, giải thoát họ ra khỏi ách kìm kẹp, đô hộ, áp bức của thế lực sữ dữ, bóng tối và sự chết.
Như lời đã hứa, Thiên Chúa ban chính Con Một của Ngài đến trần gian, khai mở con đường cứu độ, đưa nhân loại về với nguồn sự sống vĩnh cửu. Đó chẳng phải là một niềm vui trọng đại và lớn lao hay sao?
Thiên Chúa đã ghé mắt trông nhìn đến những tiếng khẩn nài kêu cứu của con người trước những đau khổ, mất mát, đói nghèo và bất công trong cuộc sống. Ngài đã ban cho nhân loại một vị Vua Hòa bình và Công chính, một Đức vua toàn năng và hằng sống. Sự giáng thế của Ngài là một sự kiện lịch sử trọng đại, đã vén mở bức màn bí mật về Thiên Chúa và khai thông con đường dẫn đến sự sống vĩnh cửu. Nếu như trước đây, nhân loại chỉ mãi đắm chìm trong tội lỗi và sự ác, thì ngày nay đã có một Đấng cứu tinh, Ngài đến thay đổi bộ mặt trái đất, đưa con người đến cuộc sống hạnh phúc đích thực.
Thế nhưng, cái thế giới hạnh phúc vĩnh cửu mà Thiên Chúa ban tặng ấy, không phải ở trần gian. Trần thế chính là con đường đưa họ đạt đến nước hằng sống mà thôi. Con Thiên Chúa đến không phải để thiết lập một vương quốc trần thế, nhưng là thiết lập một vương quốc công bình bác ái trong tâm hồn con người. Không thể có hạnh phúc nơi một thế giới đầy đủ, sa hoa về của cải vật chất, danh vọng, bạc tiền… nhưng thiếu tình thương nơi trái tim nhân loại.
Việc cứu độ của Thiên Chúa đã được thực hiện. Ngài đã đến để sống và làm tất cả những gì Ngài có thể khiến cho con người hạnh phúc. Thế nhưng, vấn nạn hệ tại lòng đáp trả của nhân loại. Người đã hiểu sai đường lối và mục đích của Thiên Chúa, kẻ thì nắm bắt, hiểu biết nhưng không muốn tin, không muốn sống… vì ngại phải bỏ mình, ngại hy sinh!
Vẫn còn không ít những con người hiểu sai đường lối Thiên Chúa. Họ vẫn kêu trách, oán than trước những đau khổ, bệnh tật và mất mát. Họ trông đợi vào những phép lạ nhãn tiền chứ không học hỏi con đường, cách thức đón nhận đau khổ, nghèo đói theo thánh ý như chính Con Thiên Chúa đã sống và dạy con người sống. Quả thật, Con Thiên Chúa đến gánh mọi tội lỗi trần gian không phải để đánh đổi cho họ có một cuộc sống thế trần giàu sang, sung túc, không bao giờ phải đau khổ và phải chết, nhưng là để dạy cho con người học biết vâng phục và yêu mến. Chính Ngài đã sống và dạy cho nhân loại cách thức đón nhận đau khổ như một phương thế giúp họ đạt đến cuộc sống vĩnh cửu.
Không niềm vui nào lớn lao hơn niềm vui của chính Con Thiên Chúa làm người, nói cho nhân loại biết về chính Ngài và Vương quốc của Cha Ngài. Không niềm vui nào cao cả hơn niềm vui của người được Con Thiên Chúa đến ở với mình, sống trong mình và cứu độ mình. Vậy mà, không hiểu tại sao nhân loại vẫn không vui, họ vẫn không thể vui? Phải chăng Đức Kytô không phải là điều nhân loại chờ đợi và mong mỏi.
Con người sẽ phải đau khổ và phải chết nếu như đi chệch ý muốn Thiên Chúa. Tất cả những ai biết mở rộng trái tim, giang rộng vòng tay đón nhận ơn cứu độ và can đảm bước theo con đường Ngài đã đi, sẽ không còn phải chết và đau khổ bao giờ. Vì chưng, cái chết và mọi nỗi khổ đau của họ lúc này đã trở thành linh dược chữa lành những vết thương tội lỗi của họ.
Lạy Chúa, đã bao mùa giáng sinh qua đi, nhưng mỗi giáng sinh là một giáng sinh, Đức Giêsu lại giáng sinh trong tâm hồn con, khai mở con mắt linh hồn đã mờ đục trong tội lỗi và sự dữ. Bao năm trôi qua, bao mùa giáng sinh đã đến, thế mà trái tim con vẫn nguội lạnh hơn băng tuyết, những giọt nước mắt của hận thù, khổ đau đã làm khô cứng tảng băng ích kỉ lạnh lùng trong lòng. Xin đốt lên trong lòng con, chỉ cần một ngọn nến ấm áp của tình yêu thương, chỉ cần một ánh sao sáng của ơn cứu độ, cũng đủ giúp con can đảm bước kiên trung bước đi đến cùng trên con đường dương thế. Hơn bao giờ hết, tâm hồn con còn nghèo nàn, trống trải lắm. Cả một cõi lòng tan tác, trống rỗng vì cơm áo gạo tiền, không có đủ nhân đức, sự hy sinh và tình yêu thương để xứng đáng đón Chúa vào lòng. Nhưng con tin Ngài vẫn đến, Ngài vẫn chọn một nơi trú ngụ trong tâm lòng con, cho con sự sống, cho con niềm vui và hy vọng. Ước gì, con cũng sẽ là một mùa giáng sinh của Chúa, đầy niềm vui và hạnh phúc bên những sống quanh con, cứ như là không còn mùa giáng sinh khác vậy…
M. Hoàng Thị Thùy Trang.