Chúa Nhật Tuần XXX Mùa Thường Niên Năm B
Gr 31, 7-9; Dt 5, 1-6; Mc 10, 46-52
XIN ƠN ĐỨC TIN
Thiên Chúa, yêu thương dân của Ngài và không bao giờ bỏ dân Ngài cả. Giận có giận nhưng thương cứ mãi thương. Bằng chứng rành rành còn đó trong lịch sử cứu độ, trong hành trình đưa dân về Đất Hứa.
Thiên Chúa đã phán trong bài đọc thứ nhất mà chúng ta vừa nghe đó : Hỡi Giacóp, hãy hân hoan vui mừng! Hãy hò hét vào đầu các Dân ngoại, hãy cất tiếng vang lên, ca hát rằng: "Lạy Chúa, xin hãy cứu dân Chúa là những kẻ sống sót trong Israel".
Thiên Chúa nói : Đây, Ta sẽ dẫn dắt chúng từ đất bắc trở về, sẽ tụ họp chúng lại từ bờ cõi trái đất: trong bọn chúng sẽ có kẻ đui mù, què quặt, mang thai và sinh con đi chung với nhau, hợp thành một cộng đoàn thật đông quy tụ về đây. Chúng vừa đi vừa khóc, Ta sẽ lấy lòng từ bi và dẫn dắt chúng trở về. Ta sẽ đưa chúng đi trên con đường thẳng, băng qua các suối nước; chúng không phải vấp ngã trên đường đi: vì Ta đã trở nên thân phụ dân Israel, và Ephraim là trưởng tử của Ta.
Cảm nhận được tâm tình của Thiên Chúa dành cho mình và cứu thoát mình, Thánh Vịnh 125 mà chúng ta vừa nghe nói lên tâm tình đó :
Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan
Khi Chúa đem những người từ Sion bị bắt trở về, chúng tôi dường như người đang mơ, bấy giờ miệng chúng tôi vui cười, lưỡi chúng tôi thốt lên những tiếng hân hoan.
Bấy giờ dân thiên hạ nói với nhau rằng: "Chúa đã đối xử với họ cách đại lượng." Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ hân hoan.
Lạy Chúa, hãy đổi số phận của con, như những dòng suối ở miền nam. Ai gieo trong lệ sầu, sẽ gặt trong hân hoan.
Thiên hạ vừa đi vừa khóc, tay mang thóc đi gieo; họ trở về trong hân hoan, vai mang những bó lúa.
Thiên Chúa cứu độ con người, giải thoát cho con người khỏi ách nô lệ của tội lỗi. Thiết thực nhất đó chính là hiện thân của Thiên Chúa làm người nơi Chúa Giêsu.
Hôm nay, chúng ta vừa được nghe câu chuyện trong nhiều câu chuyện chữa lành của Chúa Giêsu trong hành trình rao giảng Tin mừng của Ngài. Chúng ta nghe Thánh Maccô kể lại : Khi ấy, Chúa Giêsu ra khỏi thành Giêricô cùng với các môn đệ và một đám đông, thì con ông Timê tên là Bartimê, một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường, khi anh ta nghe biết đó là Chúa Giêsu Nadarét, liền kêu lên rằng: "Hỡi ông Giêsu con vua Đavít, xin thương xót tôi". Và nhiều người mắng anh bảo im đi, nhưng anh càng kêu to hơn: "Hỡi con vua Đavít, xin thương xót tôi".
Chúa Giêsu dừng lại và truyền gọi anh đến. Người ta gọi người mù và bảo anh: "Hãy vững tâm đứng dậy, Người gọi anh". Anh ta liệng áo choàng, đứng dậy, đến cùng Chúa Giêsu. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo rằng: "Anh muốn Ta làm gì cho anh?" Người mù thưa: "Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy". Chúa Giêsu đáp: "Được, đức tin của anh đã chữa anh". Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người.
Nghe qua câu chuyện này, chúng ta thấy nhiều tình tiết gay cấn đó chứ. Anh mù không hề thấy nhưng anh nghe tin có cái ông mang tên Giêsu đi ngang qua và rồi anh ta có một điều gì đó tin lắm nên anh ta mới kêu xin lòng thương xót của Giêsu. Bị ngăn cản anh càng kêu to hơn nữa. Và rồi, khi nghe Chúa Giêsu, anh ta không ngần ngại xin cho tôi được thấy.
Nghe qua hay nghe xong chúng ta thấy cũng thường thôi nhưng thực sự niềm tin của anh chàng mù này quá lớn và quá mạnh. Nếu như không đủ mạnh thì khi dân chúng ngăn cản anh đã im nhưng càng la lớn lên.
Niềm tin của chúng ta vào Chúa nay đã ở mức nào ?
Chúng ta vẫn thường kêu đó chứ ? Nếu như được hỏi chúng ta cũng sẽ nói như thế nhưng những gì chúng ta xin như thế nào ?
Hết sức buồn cười. Trong kinh Lạy Cha mà chúng ta thường đọc mỗi ngày, chắc chúng ta còn nhớ : Xin cho chúng con hôm nay lương thực hàng ngày. Thử suy nghĩ một chút xem, mỗi người trong chúng ta có mấy ai bị đói không ? Không những no mà còn được dư tràn nữa nhưng vì lẽ lòng tham của chúng ta nó quá lớn để chúng ta xin những thứ nào khác đó để rồi chúng ta thất vọng. Khi chúng ta thấy Chúa ban cho chúng ta không như ý chúng ta xin, chúng ta lại chạy đến ông thần này, bà thần nọ để xin nhưng thử hỏi những điều đó như thế nào ?
Chuyện hết sức lạ ! Có những đứa trẻ được cha mẹ hướng dẫn một đức tin hết sức buồn cười ! xin cho thi đậu nhưng chẳng học bài ? Nghĩa là làm sao ? Phải học rồi mới xin thêm ơn Chúa để rồi mới thi đậu chứ. Không học nhưng cứ xin đậu nghĩa là làm sao ? Và, có người hết sức buồn cười. Toàn là xin những ơn gì đâu hết sức buồn cười. Nghĩ đi nghĩ lại thì mới thấy ngớ ngẩn.
Chuyện quan trọng, chuyện cần thiết là xin Chúa thêm niềm tin, thêm ơn cho chúng ta để chúng ta sống niềm tin với Chúa trong cuộc đời.
Bài học anh mù ngày hôm nay chính là bài học về niềm tin. Chúa yêu thương chúng ta, Chúa lo lắng cho cuộc đời chúng ta hơn chúng ta xin, hơn chúng ta tưởng. Xin Chúa ban thêm ơn cho chúng ta để nhìn ra rằng tất cả những gì Chúa ban cho chúng ta là đủ rồi. Chỉ xin thêm ơn đức tin để luôn phó thác cuộc đời chúng ta vào trong lòng bàn tay của Chúa mà thôi.
"Hỡi con vua Đavít, xin thương xót tôi".
"Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy".
"Được, đức tin của anh đã chữa anh".
Tức thì anh ta thấy được và đi theo Người. Đó là lời Chúa.
1. Hội Thánh có sứ mạng giới thiệu Đức Kitô là Ánh Sáng cho muôn dân. Ánh Sáng đem lại sự sống đời đời cho con người. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho Hội Thánh luôn tỏa sáng khuôn mặt dịu hiền của Chúa Giêsu bằng đời sống chứng ta và nét thánh thiện của mọi tín hữu.
2. "Cứ vững tâm đứng dậy, Người gọi anh". Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho nhân loại đang chìm ngập trong bóng tối của tinh thần thế tục được nhìn thấy ánh sáng chân lý nhờ lòng thiện thành truyền giáo và nhờ đời sống thấm nhuần Tin Mừng của các Kitô hữu.
3. Trong cuộc đời lữ hành trần thế đức tin là ánh sáng dẫn lối về quê trời. Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho các anhc hĩ em tàn tật, khiếm thị, câm điếc trong mọi gian nan thử thách được an ủi của Chúa và sự giúp đỡ của chúng ta.
4. "Lạy Thầy, xin cho con được thấy". Chúng ta cùng cầu xin Chúa cho mỗi người chúng ta được nhìn thấy ánh sáng đức tin trong mọi sự nhìn thấy con người thật của bản thân và nhất là nhìn thấy Chúa nơi mỗi người anh chị em mình.