Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

Câu chuyện phục sinh

Tác giả: 
Jos Tú Nạc NMS

 

 

Câu chuyện phục sinh

Phần 1

 

Một đám đông chào đón người đàn ông bước vào thành phố. Họ cổ vũ và ca ngợi ông khi ông bước vào cổng thành. Nhưng ngay sau đó, cũng đám đông ấy yêu cầu cái chết của người đàn ông này. Ông sẽ phải chết. Nhưng cái chết của ông không phải là kết thúc của câu chuyện. Trong thực tế, nó sẽ bắt đầu với một câu chuyện mới - những câu chuyện của một phép lạ dành cho tất cả mọi người. Các Kitô hữu trên toàn thế giới kỷ niệm sự kiện này vào Lễ Phục Sinh. Mỗi mùa xuân, các Kitô hữu nhớ và kể lại câu chuyện này. Đó là câu chuyện Phục Sinh.  

 

Câu chuyện bắt đầu khoảng 2000 năm trước đây tại thành phố Jerusalem, ở tỉnh La Mã cổ đại của Palestine. Đây là kỳ nghỉ Lễ Vượt Qua của người Do Thái. Trong kỳ nghỉ này, người dân hồi tưởng cách mà Thiên Chúa dẫn họ thoát khỏi ách nô lệ của hàng trăm năm trước. Nhiều người Do Thái tập trung ở Jerusalem để mừng phép lạ Lễ Vượt Qua. Vào ngày này, một người tên là Đức Giêsu và các môn đệ của Người đang chuẩn bị đi vào vào thành phố để ăn mừng Lễ Vượt Qua.

Chúa Giêsu là một tiên tri và là người thầy vĩ đại. Người đã thực hiện nhiều phép lạ và dạy người ta làm thế nào để sống một cuộc sống tốt lành. Chúa Giêsu nói rằng Người đã được sai đến bởi Thiên Chúa. Người đến để cứu vớt tất cả mọi người thoát khỏi những ảnh hưởng tội lỗi của họ.  

 

Nhiều người yêu mến Chúa Giêsu. Tuy nhiên, nhiều nhà lãnh đạo tôn giáo thì không. Những điều Chúa Giêsu đã nói và đã làm khiến cho các nhà lãnh đạo tức giận. Họ tin rằng chỉ có Thiên Chúa mới có thể làm những điều Chúa Giêsu dẫn giải.

Khi Chúa Giêsu đến Jerusalem, Người cưỡi một con lừa bình dị. Nhưng những người chào đón Người như một vị vua. Họ trải áo mình trên mặt đất trước mặt con lừa của Chúa Giêsu. Họ đã lấy những nhành cọ và lót đường cho con lừa. Họ cổ vũ và hô vang ca ngợi.

 

“Phúc thay con Vua David!”

"Hosanna! Hãy ngợi khen!”

“Hosanna Nước Trời cao trọng!”

“Phúc thay những ai đến nhân danh Chúa.” 

 

Chúa Giêsu tiếp tục đi cho đến khi Người đến ngôi đền thờ uy nghi. Trong lễ Vượt Qua, yêu cầu người ta phải dâng của hy tế lên Thiên Chúa. Nhưng bên trong ngôi đền thờ, mọi người không cầu nguyện và hy tế. Họ đã mua bán đủ mọi thứ. Họ đã biến nó thánh một cái chợ. Chúa Giêsu trở nên giận dữ. Và Người đã xô đổ vài cái bàn. Người nói với họ đền thờ là nơi để phụng thờ Thiên Chúa - không phải là nơi để kiếm tiền. Sau sự việc này, các nhà lãnh đạo tôn giáo quyết định họ cần phải bịt miệng Chúa Giêsu. Vì Người đã gây rắc rối cho họ.

 

Trong những ngày kế tiếp, Chúa Giêsu tiếp tục giảng dạy về Thiên Chúa và thực hiện các phép lạ. Nhưng người nào đó sắp phản bội Chúa Giêsu. Đó là một trong những môn đệ của Người, hoặc tông đồ. Tên người môn đệ ấy là Judas. Một đêm Judas đi đến các nhà lãnh đạo tôn giáo. Khi ông đến gần, họ nói:  

“Chúng tôi biết ông! Ông là Judas. Ông là một môn đệ của Chúa Giêsu. Người hay gây phiền hà cho người khác ... Thế ông đến đây làm gì?”

“Tôi có một thỏa thuận với các ngài. Các ngài sẽ cho tôi những gì nếu tôi giao nộp Chúa Giêsu cho các ngài?”

"Ông đừng quan trọng việc đó. Ông có nói thật cho chúng tôi không? Điều đó có thể được dễ dàng.”

“Vâng. Các ngài sẽ cho tôi những gì nếu tôi làm điều đó?”

 

Các nhà lãnh đạo tôn giáo đồng ý trả cho Judas 30 đồng xu bạc để phản bội Chúa Giêsu.

 

Vào đêm đầu tiên của lễ Vượt Qua, Chúa Giêsu và các môn đệ tụ tập cùng nhau dùng bữa. Khi họ đang ăn, Chúa Giêsu nói với họ rằng một trong số họ sẽ phản bội Người. Các môn đệ tất cả đều trở nên rất buồn. Họ hỏi người đó là ai. Nhưng Chúa Giêsu không nói cho họ biết. Sau đó, Chúa Giêsu đã lấy một ít bánh trên bàn. Người tạ ơn Thiên Chúa. Rồi Người bẻ thành từng miếng. Người trao bánh cho các môn đệ. Người nói:  

 

“Hãy cầm lấy, và ăn. Đây là biểu tượng của xác thịt ta.”

 

Sau đó, Chúa Giêsu cầm chén rượu trên bàn. Một lần nữa, Người tạ ơn Thiên Chúa. Rồi Người đưa chén cho từng môn đệ và nói:  

 

“Tất cả các con hãy uống chén này. Đây là biểu tượng của máu ta. Một biểu tượng của lời hứa giữa Thiên Chúa và con người. Nó được đổ ra để tha thứ tội lỗi của nhiều người. Sau khi ta chết, các con hãy làm những việc này để nhớ đến ta.”

 

Các môn đệ đã làm tất cả những gì Chúa Giêsu đã nói với họ. Họ không biết Chúa Giêsu muốn nói về điều gì. Nhưng họ đã hát lên một bài ca chúc tụng Thiên Chúa. Sau đó, họ đã rời khỏi ngôi nhà.  

 

Sau bữa ăn ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ đi đến một nơi gọi là vườn Cây Dầu. Ở đó, Chúa Giêsu đã cầu nguyện với Thiên Chúa. Chúa Giêsu biết Judas sẽ phản bội Người. Người biết Người sẽ chết và đó sẽ là một cái chết nhục hình đau đớn. Chúa Giêsu không muốn trải nghiệm một cái chết đau đớn. Nhưng Người biết rằng cái chết của Người sẽ cứu nhân loại. Chúa Giêsu đã sống một cuộc sống hoàn hảo. Người không bao giờ phạm tội. Nhưng Người đã chọn cái chết để cứu vớt nhân loại từ những hậu quả tội lỗi của họ. Trong một giờ đồng hồ, Chúa Giêsu đã cầu nguyện với Thiên Chúa. Người cầu xin Thiên Chúa:  

 

“Lạy Cha, Thiên Chúa, nếu có thể, hãy cất sự khổ đau này cho con. Nhưng hãy thực hiện những gì Cha muốn, không phải những gì con muốn.”

 

Cầu nguyện xong, Chúa Giêsu trở lại với các môn đệ. Nhưng Người thấy họ đang ngủ! Người tỏ vẻ tức giận và hỏi sao không canh thức. Một lần nữa, Chúa Giêsu rời khỏi nhóm để một mình cầu nguyện. Sau khi cầu nguyện, Người trở lại với các môn đệ. Và một lần nữa Người thấy họ đang ngủ! Người trở lại cầu nguyện lần thứ ba. Nhưng khi Người trở lại lần thứ ba, Người gọi các môn đệ:  

 

“Các con vẫn còn ngủ và nghỉ ngơi sao? Nhìn xem! Thời gian gần đến. Hãy đứng dậy, đi thôi! Ở đây có người sẽ phản bội ta.”

 

Judas đến cùng với một đám đông mang theo vũ khí. Đám đông không biết người nào là Chúa Giêsu. Vì vậy, Judas nói với họ rằng ông sẽ hôn Chúa Giêsu để xác định Người. Judas nhìn thấy Chúa Giêsu. Ông đi đến Chúa Giêsu và nói:

Chào mừng Chúa Giêsu.”

Ông đã cho Chúa Giêsu một nụ hôn. Chúa Giêsu trả lời:

“Này bạn, hãy làm những gì bạn đến để làm.”

Ba người lính tách khỏi đám đông đến bắt Chúa Giêsu. Người bình thản đi với họ. Các môn đệ đều bỏ chạy.

Ngay sau khi bị bắt, Chúa Giêsu đứng trước quan tổng trấn. Vị lãnh đạo La Mã này sẽ ra quyết định trừng phạt Chúa Giêsu. Các nhà lãnh đạo tôn giáo nói với quan tổng trấn rằng Chúa Giêsu đã gây rắc rối. Họ nói với ông ta rằng Chúa Giêsu cho rằng mình là vua!  

Viên tổng trấn không biết mình phải giải quyết như thế nào. Ông biết Chúa Giêsu vô tội. Nhưng có vẻ như những người này muốn Chúa Giêsu phải chịu chết. Ông đứng trước đám đông dân chúng, lên tiếng hỏi:  

“Các người muốn ta phải làm gì với người đàn ông vô tội này? Các người muốn muốn ta hành xử như thế nào với Giêsu?”

“Đóng đinh ông ta!”

“Nhưng ông ta đã làm gì?”

“Đóng đinh ông ta! Đóng đinh ông ta đi!”

Vì vậy, viên tổng trấn đã thực hiện theo đám đông những gì họ muốn. Ông ta đã kết án Chúa Giêsu phải chịu chết - chết trên thập giá.

Đây không phải là kết thúc của câu chuyện. Chúa Giêsu sẽ phải đối mặt với cái chết. Nhưng những gì làm cho câu chuyện này trở nên quan trọng đối với các Kitô hữu?

 

Jos. Tú Nạc, NMS