Home
Printer-friendly versionSend by email
-A A +A

PVLC Chủ Nhật Tuần 27 TN

Tác giả: 
Cao Tấn Tĩnh

 

 

Chúa Nhật

 

Phụng Vụ Lời Chúa

 

Bài Ðọc I: St 2, 18-24

"Cả hai nên một thân thể".

Trích sách Sáng Thế.

Chúa là Thiên Chúa phán: "Ðàn ông ở một mình không tốt. Ta hãy tạo dựng cho nó một nội trợ giống như nó". Sau khi lấy bùn đất dựng nên mọi thú vật dưới đất và toàn thể chim chóc trên trời, Thiên Chúa dẫn đến trước mặt Ađam để coi ông gọi chúng thế nào, và sinh vật nào Ađam gọi, thì chính đó là tên nó. Ađam liền đặt tên cho mọi súc vật, chim trời và muông thú. Nhưng Ađam không gặp một người nội trợ giống như mình.

Vậy Thiên Chúa khiến cho Ađam ngủ say, và khi ông đang ngủ, Người lấy một xương sườn của ông, và đắp thịt lại. Thiên Chúa làm cho chiếc xương sườn đã lấy từ Ađam trở thành người đàn bà, rồi dẫn đến Ađam. Ađam liền nói: "Bây giờ đây xương bởi xương tôi và thịt bởi thịt tôi. Người này sẽ được gọi là người nữ, vì bởi người nam mà ra". Vì thế, người đàn ông sẽ lìa bỏ cha mẹ mà kết hợp với vợ mình, và cả hai nên một thân thể.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 127, 1-2. 3. 4-5. 6

Ðáp: Nguyện Chúa chúc phúc cho chúng con hết mọi ngày trong đời sống chúng con! (x. c. 5).

Xướng: 1) Phúc thay những bạn nào tôn sợ Thiên Chúa, bạn nào ăn ở theo đường lối của Người! Công quả tay bạn làm ra bạn được an hưởng, bạn được hạnh phúc và sẽ gặp may. - Ðáp.

2) Hiền thê bạn như cây nho đầy hoa trái, trong gia thất nội cung nhà bạn. Con cái bạn như chồi non của khóm ô-liu, ở chung quanh bàn ăn của bạn. - Ðáp.

3) Ðó là phúc lộc dành để cho người biết kính sợ Chúa. Nguyện Chúa từ Sion chúc phúc cho bạn, để bạn nhìn thấy cảnh thịnh đạt của Giêrusalem, hết mọi ngày trong đời sống của bạn. - Ðáp.

4) Và để bạn nhìn thấy lũ cháu đàn con. Nguyện xin bình an đến trên đất Israel. - Ðáp.

 

Bài Ðọc II: Dt 2, 9-11

"Ðấng thánh hoá và những người được thánh hoá, tất cả đều do một nguồn gốc".

Trích thư gửi tín hữu Do-thái.

Anh em thân mến, Ðấng trong một thời gian bị hạ xuống kém các Thiên Thần, là Ðức Giêsu, chúng ta thấy Người được triều thiên vinh quang và danh dự vì cuộc tử nạn của Người, để nhờ ơn Thiên Chúa, Người chịu chết thay cho mọi người. Quả vậy, thật là thích hợp việc Chúa là nguyên nhân và cùng đích mọi vật, đã dẫn đưa nhiều con cái đến vinh quang và đã lấy cuộc khổ nạn mà làm cho Ðấng đem lại ơn cứu rỗi được hoàn hảo. Vì chưng, Ðấng thánh hoá và những người được thánh hoá, tất cả đều do một nguồn gốc. Vì thế, Người không hổ thẹn gọi họ là anh em.

Ðó là lời Chúa.

 

Alleluia: Ga 17, 17

Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Lời Cha là chân lý; xin hãy thánh hoá chúng trong sự thật". - Alleluia.

Phúc Âm: Mc 10, 2-12

"Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân rẽ".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, những người biệt phái đến gần và hỏi thử Chúa Giêsu rằng: "Người ta có được phép ly dị vợ mình chăng?" Người đáp: "Môsê đã truyền cho các ông thế nào?" Họ thưa: "Môsê cho phép làm giấy ly dị và cho ly dị". Bấy giờ Chúa Giêsu đáp lại: "Chính vì sự cứng lòng của các ông, mà Môsê đã viết ra điều luật đó. Nhưng lúc khởi đầu cuộc sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên một người nam và một người nữ. Bởi đó người nam sẽ lìa cha mẹ để luyến ái vợ mình, và hai người sẽ nên một huyết nhục. Như thế, họ không còn là hai mà là một huyết nhục. Vậy sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân rẽ".

Về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điểm đó. Và Người bảo các ông: "Ai bỏ vợ mình và lấy vợ khác, thì phạm tội ngoại tình đối với người vợ trước. Và người nữ bỏ chồng và lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình".

{Bấy giờ người ta đưa những trẻ nhỏ đến cùng Chúa Giêsu để Người đặt tay trên chúng, nhưng các môn đệ khiển trách họ. Thấy vậy, Chúa Giêsu bất bình và bảo các ông rằng: "Hãy để các trẻ nhỏ đến cùng Thầy, đừng ngăn cản chúng, vì nước Thiên Chúa là của những người giống như chúng. Thầy bảo thật các con: Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó". Rồi Người ôm chúng, đặt tay ban phép lành cho chúng.}

Ðó là lời Chúa.

 

 

Image result for Mk 10, 2-12

 

 

Suy Nghiệm Lời Chúa

 

 

Chủ đề "sự sống" của Mùa Thường Niên hậu Phục Sinh vẫn được tiếp tục phản ảnh qua Phụng Vụ Lời Chúa của Chúa Nhật XXVII tuần này, một "sự sống" được thể hiện qua tình trạng hiệp nhất nên một nơi đời sống vợ chồng.

 

Bài Phúc Âm của Thánh ký Marcô hôm nay chất chứa câu trả lời dứt khoát của Chúa Giêsu về bản chất bất khả phân ly của đời sống hôn nhân gia đình, của ơn gọi vợ chồng, một khẳng định cho vấn đề được "những người biệt phái đến gần và hỏi thử Chúa Giêsu rằng: 'Người ta có được phép ly dị vợ mình chăng?'".

 

Vì là vấn đề được đặt ra để "hỏi thử Chúa Giêsu" mà "những người biệt phái" giữ luật (dù theo hình thức) đã có thể thấy được cái hóc búa của vấn đề nơi chính bản thân của họ nên mang ra như vừa để thử thách Chúa vừa để gỡ rối cho chính họ là thành phần vốn thông luật. Ở chỗ, nếu Chúa Giêsu trả lời là "được phép ly dị" thì họ bảo Người chủ trương ngược lại với dự án thần linh của Thiên Chúa ngay từ ban đầu về hôn nhân, nếu Người nói "không được phép ly dị" thì Người bị cho là chống lại luật của Moisen. 

 

Bởi thế, theo sự khôn ngoan của mình và để thuyết phục thành phần đối phương nham hiểm, Chúa Giêsu đã hỏi ngược lại họ như sau: "'Môsê đã truyền cho các ông thế nào?' Họ thưa: 'Môsê cho phép làm giấy ly dị và cho ly dị'". Căn cứ vào câu trả lời này của họ, Chúa Giêsu đã vạch ra cho họ thấy lý do tại sao Moisen lại cho phép ly dị là một thứ phép ngay từ ban đầu chẳng hề có: 

 

"Chính vì sự cứng lòng của các ông, mà Môsê đã viết ra điều luật đó. Nhưng lúc khởi đầu cuộc sáng tạo, Thiên Chúa đã dựng nên một người nam và một người nữ. Bởi đó người nam sẽ lìa cha mẹ để luyến ái vợ mình, và hai người sẽ nên một huyết nhục. Như thế, họ không còn là hai mà là một huyết nhục. Vậy sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân rẽ".

 

Lời Chúa Giêsu khẳng định không có vấn đề ly dị ngay từ ban đầu nơi dự án thần linh của Thiên Chúa đối với đời sống hôn nhân đã được Bài Đọc 1 xác nhận ở đoạn 2 của Sách Khởi Nguyên, trong đó bao gồm cả lý do tại sao có nam có nữ và nguồn gốc của người nữ cùng ơn gọi hôn nhân:

 

Trước hết, vì con người được dựng nên không phải chỉ là hình ảnh thần linh của Thiên Chúa ở chỗ duy nhất trên trần gian này, như Ngài là Thiên Chúa duy nhất vậy, mà còn tương tự như Ngài ở chỗ hiệp thông nữa. Bởi thế, con người duy nhất cũng là con người đầu tiên này vẫn chưa trọn vẹn: "ở một mình không tốt", cho dù chung quanh con người có hết mọi sự thuộc về con người mà vẫn không xứng hợp với con người nên không thể hiệp thông với con người:

 

"Chúa là Thiên Chúa phán: 'Con người ở một mình không tốt. Ta hãy tạo dựng cho nó một nội trợ giống như nó'. Sau khi lấy bùn đất dựng nên mọi thú vật dưới đất và toàn thể chim chóc trên trời, Thiên Chúa dẫn đến trước mặt con người để coi con người gọi chúng thế nào, và sinh vật nào con người gọi, thì chính đó là tên nó. Con người liền đặt tên cho mọi súc vật, chim trời và muông thú. Nhưng con người không gặp một người nội trợ giống như mình.

 

Cho đến khi con người nhận thấy được chính bản thân của mình là những gì xuất phát từ bản thân họ chứ không phải từ bất cứ sự gì bên ngoài:

 

"Vậy Thiên Chúa khiến cho con người ngủ say, và khi con người đang ngủ, Người lấy một xương sườn của con người, và đắp thịt lại. Thiên Chúa làm cho chiếc xương sườn đã lấy từ con người trở thành người đàn bà, rồi dẫn đến con người. Con người liền nói: 'Đây mới là xương bởi xương tôi và thịt bởi thịt tôi. Người này sẽ được gọi là người nữ, vì bởi con người mà ra'. Vì thế, người nam sẽ lìa bỏ cha mẹ mà kết hợp với vợ mình, và cả hai nên một thân thể".

 

Cảm nghiệm bản thân mình này nơi con người cũng rất đúng với tâm lý tự nhiênỞ chỗ, khi con người đang ở vào tuổi dậy thì, thời điểm con người đang muốn biết mình là ai, như thể thiếp đi trong một giấc ngủ say, thì đồng thời lại là thời điểm con người bắt đầu biết yêu thương, cho đến khi họ gặp được đối tượng yêu thương thì gắn bó với đối tượng ấy, như thể chính bản thân của con người, như thể tìm thấy được chính bản thân mình nơi đối tượng yêu, đến độ họ không thể sống mà không có đối tượng yêu là bản thân của họ ấy: "Vì thế, người nam sẽ lìa bỏ cha mẹ mà kết hợp với vợ mình, và cả hai nên một thân thể".

 

Vấn đề được đặt ra là: thứ nhất, "người nam" ở đây ngay từ ban đầu đâu có cha mẹ mà bỏ, và thứ hai, làm sao "cả hai nên một thân thể" được, cho dù là giao hợp vợ chồng với nhau? 

 

Thật ra, về vấn đề "cả hai nên một thân thể" thì theo tâm sinh lý tự nhiên, người chồng bao giờ cũng yêu thương vợ như là chính thân thể của mình (xem Epheso 5:28), bởi thế khi chồng yêu thương vợ qua tác động giao hợp với vợ chính là tác động nên một thân thể vậy.

 

Tuy nhiên, ở đây, đoạn Thánh Kinh trong Sách Khởi Nguyên này còn ám chỉ Giáo Hội là Nhiệm Thể Chúa Kitô, một thân thể duy nhất có Chúa Kitô là Đầu, một Chúa Kitô là chính "Lời đã hóa thành nhục thể" (Gioan 1:14), đã bỏ Cha trên trời mà xuống ở với loài người để có thể nhờ đó hiệp nhất nên một với loài người như là một ngôi vị duy nhất có hai bản tính, một Giáo Hội xuất thân từ cạnh sườn của Chúa Kitô như đã được tiên báo nơi hình ảnh người nữ xuất thân từ xương sườn của con người đầu tiên vậy. 

 

Đúng thế, nếu hôn nhân là một mầu nhiệm cao cả liên quan đến Chúa Kitô và Giáo Hội (xem Epheso 5:32), bằng không, hôn nhân sẽ mất hết ý nghĩa, thì như cảm nhận của vị Tông Đồ Dân Ngoại Phaolô trong Bài Đọc 2 hôm nay, việc hạ giáng của Chúa Kitô nơi mầu nhiệm nhập thể là để làm cho con người có thể nhờ đó được hiệp thông thần linh với Người và trở nên ruột thịt với Người: 

 

"Anh em thân mến, Ðấng trong một thời gian bị hạ xuống kém các Thiên Thần, là Ðức Giêsu, chúng ta thấy Người được triều thiên vinh quang và danh dự vì cuộc tử nạn của Người, để nhờ ơn Thiên Chúa, Người chịu chết thay cho mọi người. Quả vậy, thật là thích hợp việc Chúa là nguyên nhân và cùng đích mọi vật, đã dẫn đưa nhiều con cái đến vinh quang và đã lấy cuộc khổ nạn mà làm cho Ðấng đem lại ơn cứu rỗi được hoàn hảo. Vì chưng, Ðấng thánh hoá và những người được thánh hoá, tất cả đều do một nguồn gốc. Vì thế, Người không hổ thẹn gọi họ là anh em".

 

Bài Đáp Ca hôm nay bề ngoài như thể nói về đời sống và hạnh phúc hôn nhân gia đình, nhưng thật ra nói về con người tôn sợ Chúa, sống theo đường lối Chúa thì sinh hoa kết trái phong phú. Nghĩa là nói đến con người ta ở vị thế của một con người, với tư cách làm vợ, cần phải nhận biết tình yêu thương sủng ái của Thiên Chúa Hóa Công và Cứu Chuộc của mình để có thể đáp ứng xứng với tình yêu thương vô cùng nhân hậu của Ngài, nhờ đó có thể sinh hoa kết trái cho Ngài. 

 

1) Phúc thay những bạn nào tôn sợ Thiên Chúa, bạn nào ăn ở theo đường lối của Người! Công quả tay bạn làm ra bạn được an hưởng, bạn được hạnh phúc và sẽ gặp may. 

 

2) Hiền thê bạn như cây nho đầy hoa trái, trong gia thất nội cung nhà bạn. Con cái bạn như chồi non của khóm ô-liu, ở chung quanh bàn ăn của bạn.  

 

3) Ðó là phúc lộc dành để cho người biết kính sợ Chúa. Nguyện Chúa từ Sion chúc phúc cho bạn, để bạn nhìn thấy cảnh thịnh đạt của Giêrusalem, hết mọi ngày trong đời sống của bạn. 

 

4) Và để bạn nhìn thấy lũ cháu đàn con. Nguyện xin bình an đến trên đất Israel. 

 

TDCTT-PVLC/CN.27.TN.B.mp3