THẤM THÍA LỜI CHÚA…
TỈNH THỨC SẴN SÀNG
(Lc 12, 35-40)
Tuần này, gia đình Giáo xứ chúng ta có được nhiều trải nghiệm năng động về sống- chết, được cơ hội đưa nhiều anh chị em về yên nghỉ nơi Đất Thánh. Nét đặc biệt có phần độc đáo ở chỗ, ta được trực diện trước sự chết ở các cung bậc tuổi quan trọng của đời sống: Trường thọ (đầu tuần bà cụ Têrêxa) Trung niên (A.Micae giữa tuần) và hôm nay cuối tuần ở cung bậc người trẻ- anh Phêrô , 36 tuổi ; và tuổi già- ông Đaminh, 68 tuổi.
Điều này càng cho ta có thêm trải nghiệm sống động về sự chết bất ngờ chẳng nại vào tuổi tác… Càng thấm thía Lời Chúa Chúa Giêsu kêu mời ta- qua bài Tin mừng vừa nghe Chúa Giêsu cảnh cáo: Hãy tỉnh thức hãy sẵn sàng vì ta không biết ngày giờ Chúa đến. Và cảnh cáo: Được lời lãi thế gian mà mất phần linh hồn tì được ích gì…
Với anh Phêrô, một cái chết bất ngờ, chỉ một tiếng sét đánh...
Một trong những cám dỗ mà ma quỷ hay dùng hôm nay, rằng bảo đừng lo chết, bởi ta còn trẻ, còn khỏe cứ thoải mãi ăn chơi, còn lâu mới chết.
Anh Phêrô ra đi giữa lúc tuổi trẻ càng cho ta đừng nại vào tuổi trẻ, còn khỏe mà không chịu trỗi dậy ăn năn sám hối trở về với Chúa.
Sự ra đi của anh Phêrô có lẽ niềm thương tiếc càng nhân lên gấp bội. Được biết, anh có người bạn gái Lương dân dễ thương, đã học xong Giáo lý chuẩn bị lãnh nhận Tin mừng cứu độ qua phép Thánh Tẩy, và cũng chỉ ít tháng nữa họ sẽ làm đám cưới. Chính trong việc chuẩn bị đám cưới ta có thêm hy vọng anh chết trong ơn nghĩa Chúa. Bởi khi chuẩn bị lo ngày cưới, điều đó cũng có nghĩa, như mọi người anh có sự chuẩn bị đời sống tâm hồn, biết quý hướng về Chúa.
Với ông Đaminh…
Có lẽ cuộc sống trần gian của ông gặp nhiều bất hạnh, đầy chuỗi ngày bất hạnh… đôi khi những bất hạnh do mình tạo ra.
Quả thế, Thiên Chúa Tình yêu dựng con người giống hình ảnh Mình là để con người được hạnh phúc, được làm chủ… Đau khổ bất hạnh chỉ xuất hiện khi con người làm dụng tự do, có những hành động sai trái, tức phạm tôi, quay lưng với Cha Trời.
(Có gia đình gặp tôi than nghèo khổ, cuộc đời sao đen tối thế… Tôi nói thẳng: Chẳng lạ, vì hàng chục năm nay gia đình anh chị thờ ơ với Chúa bỏ Xưng tội Rước Lễ. Chúa là Ánh sáng, là nguồn cội Chân- Thiện- Mỹ muốn cuộc đời mình tươi sáng, tươi đẹp đương nhiên phải biết sống trong Chúa, biết chạy đến Chúa; càng xa nguồn sáng, càng đẩy Chúa ra cuộc đời mình cuộc đời có gặp đen tối, bất hạnh, chẳng có chi lạ. Một khi có Chúa ta có Tin mừng cứu độ, dẫu có gian nan thử thách, đau khổ ấy dù trong con mắt trần gian là bất hạnh, nhưng trong Đôi mắt Đức tin chính là Tin mừng, là phúc thật).
Có lẽ ông Đaminh, còn cho ta một trải nghiệm sống động khác về thân xác nặng nề. Nhiều lúc biết mình đang sống trong tội lỗi ấy, nhưng vì yếu đuối… Đúng như Thánh Phaolo nói: Điều tôi muốn làm nhưng không làm, điều tôi không muốn làm song vẫn cứ làm. Nhưng đây không phải lý do biện minh để ta cứ ở lì trong tội lỗi, nguy hiểm ơn Cứu độ, vì, cũng Thánh Phaolo quả quyết: ơn Chúa luôn đủ cho ta !
Ta nhớ lời Chúa Giêsu từng khuyến cáo: Tinh thần thì mau mắn, còn thân xác nặng nề.
Vậy làm sao ta vượt thắng thân xác ặng nề ấy mà tự sức mình không làm được ấy?
Chúa Giêsu cho ta giải pháp: Tỉnh thức ăn chay- cầu nguyện. Ăn chay tập làm chủ lấy mình, cuộc sống hệ tại biết tự chủ chính mình; Quan trọng nhất là cầu nguyện, tức biết chạy đến nướng cậy Chúa, biết cộng tác với ơn Chúa. Mà ơn Chúa, như đã nói, theo Thánh Phaolo luôn đủ cho ta.
Thánh Giáo phụ Augustin một hiện chứng sống động. Ngài rất nặng về xác thịt, nói toặc ra về tính dục. Trong tuyệt phẩm ‘Tự Thú’ của ngài cho thấy rõ điều ấy. Cả tuổi trẻ ngài sa đọa vào ăn chơi hưởng lạc, đã ăn ở công khai như vợ chồng với một thiếu phụ và họ có đứa con hoang… 33 tuổi ngài được Rửa tội, trong đời sống mới Kitô hữu, ông vẫn cầu nguyện, về ơn đồng trinh xin Chúa từ từ ban cho con…
Nhưng nhờ biết cộng tác với ơn Chúa, thân xác nặng nề ấy tưởng chừng không sao thắng nổi ấy, cuối cùng không phải là vấn đề. Ngài được chọn làm Linh mục, rồi làm Giám mục Thánh thiện, nhiệt tâm phục vụ Giáo hội Tông truyền. Ngài là một đại thánh của Hội thánh Công giáo.
Với ông Đaminh, nghe nói những ngày tháng cuối cùng ông đã sống ly thân với hôn nhân bất chính, theo ngôn ngữ nhà Đạo- rối Hôn phối… Và điều ấy cho ta thêm niềm hy vọng ông biết hướng đến Chúa, nương cậy vào lòng Thương xót của Chúa. Điều đó, càng cần chúng ta, nhất là tang quyến càng biết dâng hy sinh cầu nguyện, càng biết sống Thánh thiện để người quá cố sớm hưởng phúc Thiên đàng.
Chị Thánh Faustina Kowalska- Tông đồ Lòng thương xót của Chúa, trong một lần được Chúa cho xuống hỏa ngục, chị khám phá: Phần lớn những người sa hỏa ngục vì không tin có hỏa ngục, không còn biết tín thác vào Lòng thương xót của Chúa.
Những ai còn biết tín thác vào Lòng thương xót của Chúa, thì dù có tội lỗi thế nào cũng chẳng là gì so vớ lòng Lân tuất không có bến bờ của Chúa. Tên trộm lành, cả đời tra tay làm điều ác, những tội lỗi đáng sa hỏa ngục nhưng chỉ trong giây phút cuối đời khi anh biết sám hối, biết ngước mắt xin Chúa thương xót: ‘Lạy Chúa, khi về nước Chúa xin nhớ đến con’… Và ông đã được Đấng Cứu thế Giêsu ban ơn toàn xá, tha bổng mọi án phạt, được lên trời ngay. …
Với ông Đaminh, tôi cũng có lời tạ lỗi với ông. Khi biết ông bệnh hiểm nghèo, bị bệnh viện trả về chờ chết, nghĩa là ông đang trong tình trạng nguy tử. Đúng ra tôi phải đến thăm và Giải tội -Xức Dầu và cho ông Rước Mình Thánh Chúa; bởi trong trường hợp nguy tử, phần rỗi Linh hồn là điều quan trọng nhất, không còn ràng buộc bởi điều gì nữa. Có lẽ tôi còn chủ quan, không ngờ ông đi nhanh thế…
Ta cũng chẳng trách được ban hành giáo giáo xứ, bởi quý cha tiền nhiệm từng đến thăm và khuyên giải, nhưng xem ra ông vẫn cứ thích sống ngoài giáo xứ, tức không xin nhập xứ ổn định. Người ta muốn giúp mình, tạo điều kiện tốt cho mình để có môi trường Sống Đạo tốt mà mình không chịu cộng tác, thì chẳng biết nói sao…
Lạy Chúa Giêsu Kitô con vua Đa vít, Đấng gánh tội trần gian xin thương xót chúng con, cách riêng Linh hồn Phêrô và Đaminh.
Lm. Đaminh Hương Quất