Trong cuộc khổ nạn, Chúa Giêsu đã mang một vết thương khủng khiếp ngoài 5 dấu thánh, đó là vết thương ở vai phải, bị gây ra trong quá trình vác Thánh giá. Truyền thống sùng kính vết thương vai Chúa Giêsu đã có từ thời xa xưa, được cổ vũ bởi các Thánh Bênađô, Gertrude, Mechtilde và cha Piô Pietrelcina.
Thánh Bênađô Clairvaux là một tu viện trưởng và nhà thần bí người Pháp, đấng cải tổ dòng Xitô thế kỷ 12. Ngài đã cho chép lại trong biên niên sử nhà dòng câu chuyện sau: Trong một lần ngài cầu nguyện cùng Chúa Giêsu, hỏi Người rằng vết thương ẩn kín nào khiến Người đau đớn nhất, Chúa hiện ra trả lời ngài: "Cha có một vết thương nghiêm trọng trên vai Cha trong khi Cha mang Thập Giá trên con đường sầu khổ, đau đớn hơn mọi vết thương khác, và chưa được loài người biết đến. Hãy tôn kính vết thương này với lòng sùng mộ, Cha sẽ ban cho con mọi ơn nhờ ân sủng và công nghiệp vết thương ấy. Với những ai sẽ sùng kính vết thương này, Cha sẽ ân xá tất cả tội nhặt và sẽ không nhớ các tội trọng nữa (với điều kiện phải ăn năn thống hối)."
Dù sự sùng kính vết thương vai Chúa Giêsu không phải là "lá bùa" cho ai đương nhiên tránh khỏi luyện ngục và tự do phạm tội, điều đó giúp ta chú tâm đến tình yêu của Thiên Chúa và gánh nặng tội lỗi của ta.
Thánh Anne Catherine Emmerich sống vào thế kỷ XIX, được thị kiến thấy cuộc khổ nạn của Chúa như sau: Chúa Giêsu đầy những vết thương hở miệng, vai và ngực Người rách nát gần như đến xương bởi trận đòn kinh khiếp Người đã chịu... Khi bị treo trên Thập giá, ngoài các vết thương được ghi chép lại ở chân tay và cạnh sườn, Chúa có một vết thương khác ở vai không được biết đến nhưng cũng đau đớn không kém gì các vết thương khác.
Thánh Piô Pietrelcina, hay cha Piô 5 dấu, một linh mục dòng Capuchinô, nổi tiếng là một cha giải tội đọc được tâm hồn người khác và mang các vết thương của Chúa trên tay chân mình trong hơn 50 năm. Theo một quyển tiểu sử về cha Piô được viết bằng tiếng Ý, quyển Il Papa e Il Frate, linh mục Karol Wojtyla, tức Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II tương lai, đã từng gặp và có một cuộc trò chuyện thú vị với Thánh Piô. Trong cuộc gặp đó, cha Wojtyla hỏi cha Piô rằng vết thương nào khiến cha đau đớn nhất. Cha Wojtyla nghĩ chắc đó sẽ là vết thương ở ngực. Tuy nhiên, khá bất ngờ, cha Piô trả lời: "Đó là vết thương trên vai tôi, không ai biết đến và cũng chưa bao giờ được chữa trị."
Trong thời gian ấy, có một thầy dòng tên là Modestino Fucci, là thầy giữ cửa chăm sóc cha Piô ở tu viện. Thầy nhận ra cha Piô đau đớn rất nhiều mỗi khi thay đồ. Sau khi cha Piô qua đời, thầy có nhiệm vụ kiểm tra các tài sản cha Piô để lại. Thầy khám phá trong số quần áo các áo lót có vết máu tròn ở vai phải.
Đêm ấy, thầy Modestino cầu nguyện để hỏi cha Piô xem vết thương đó là do đâu. Đúng 1 giờ khuya, thầy giật mình thức giấc và cảm thấy đau đớn ở vai khủng khiếp, đau như có một cây dao sắc cắt sâu đến xương. Thầy nghĩ chắc mình sắp chết đến nơi, nhưng cơn đau chỉ kéo dài giây lát. Sau đó căn phòng tràn ngập hương hoa và thầy nghe có tiếng nói: "Đó là điều cha đã chịu".
Thánh Bênađô, sau khi nhận được sứ điệp từ Chúa Kitô về vết thương vai của Người, đã kêu gọi lòng sùng kính vết thương ấy trong dòng Xitô và viết ra kinh nguyện sau:
Lạy Chúa Giêsu đáng kính mến vô cùng là Chiên Thiên Chúa, con là kẻ tội lỗi đáng thương xin kính bái và tôn thờ Vết Thương cực thánh trên Vai Chúa. Chúa đã chịu lấy vết thương khi mang Thập giá nặng nề khiến da thịt Chúa bị rách nát đến tận xương và Chúa phải chịu đau đớn hơn mọi vết thương khác. Lạy Chúa Giêsu sầu bi khôn cùng, con thờ lạy, ngợi khen và vinh danh Chúa, cùng kính dâng Chúa mọi lời tạ ơn vì vết thương đau đớn và cực thánh này. Con nài xin Chúa, vì vết thương quá đỗi ấy cùng vì gánh nặng Thập giá Chúa, xin Chúa thương xót con là kẻ có tội, xin ban ơn thứ tha mọi tội nặng nhẹ và dẫn đưa con đến Thiên đàng trên con đường Thập giá của Chúa. Amen.
Gioakim Nguyễn biên soạn